洞仙歌

冰肌玉骨,
自清涼無汗。
水殿風來暗香滿。
繡帘開,
一點明月窺人,
人未寢,
倚枕釵橫鬢亂。
起來攜素手,
庭戶無聲,
時見疏星渡河漢。
試問夜如何?
夜已三更。
金波淡,
玉繩低轉。
但屈指西風幾時來?
又不道流年暗中偷換。

 

Động tiên ca

Băng cơ ngọc cốt,
Tự thanh lương vô hãn.
Thuỷ điện phong lai ám hương mãn.
Tú liêm khai,
Nhất điểm minh nguyệt khuy nhân,
Nhân vị tẩm,
Ỷ chẩm thoa hoành mấn loạn.
Khởi lai huề tố thủ,
Đình hộ vô thanh,
Thời kiến sơ tinh độ hà Hán.
Thí vấn dạ như hà?
Dạ dĩ tam canh.
Kim ba đạm,
Ngọc Thằng đê chuyển.
Đán khuất chỉ tây phong kỷ thời lai?
Hựu bất đạo lưu niên ám trung thâu hoán.


Nguyên chú của tác giả: “Khi ta 7 tuổi, ta gặp sư già chùa Mi sơn, họ Chu, quên tên, 90 tuổi, nói là theo thầy vào thăm vua Thục. Một hôm trời nóng dữ, vua Thục cùng vợ là Hoa nhị phu nhân ra hồ hóng mát, làm một bài từ. Sư già Chu nhớ hết. Đến nay đã 40 năm, sư già tịch rồi, không ai nhớ nữa. Chỉ ghi được 2 câu đầu. Ta nhân rỗi nghĩ lại, phải chăng là điệu Động tiên ca. Liền làm tiếp bài này.”

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Chí Viễn

Cơ băng cốt ngọc
Tự thanh lương mát rượi
Thuỷ điện gió đưa thoảng hương tới
Vén rèm châu
Một vừng trăng bạc nhằm soi
Người chưa ngủ
Tựa gối thoa ngang tóc rối
Dây cầm tay trắng muốt
Sân ngỡ im lìm
Tinh tú vân hà thấy chưa vợi
Ướm hỏi mấy canh rồi?
Chừng đã canh ba
Ánh trăng lạt
Ngọc Thằng chuyển vội
Song bấm tốt tây phỏng tới bao giờ?
Lại chẳng rõ lưu niên ngấm ngấm thay đổi


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Xuân Tảo

Xương ngọc da băng,
Không mồ hôi mát rượi
Điện bạc gió lùa, hương lạ dội
Mở rèm thêu,
Vừng trăng vằng vặc nhòm người
Người vẫn thức,
Tựa gối, thoa rơi, tóc rối
Dậy cầm tay trắng muốt,
Nhà cửa vắng im,
Thoáng thấy qua sông, sao thưa rọi.
Hỏi đêm đã chừng nào ?
Đêm độ canh ba.
Trăng sáng nhạt
Sao dần thấp mái.
Tính đốt tay, gió tây bao giờ về ?
Có ngờ đâu, năm tháng ngấm ngầm thay đổi.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của vươngthanh

Người nàng cốt ngọc, da băng
Từ thân mát rượi chẳng giòng mồ hôi
Ngọc cung, gió thoảng hương trời
Rèm thêu vén mở sáng ngời ánh trăng
Nàng chưa ngủ, tựa gối nằm
Thoa ngang tóc rồi bồng bềnh tơ mây
Dậy, cầm tay trắng muốt thay
Sân ngoài yên ắng, sao trời quá giang
Hỏi đêm vào khoảng mấy canh ?
Canh ba chừng đã, ánh trăng nhạt mờ
Sao đêm dần xuống lặng lờ
Bấm tay, phỏng gió tây giờ tới đây ?
Tháng năm ngầm đổi, ai hay.


thu 2008
Giòng thơ ai thả phiêu diêu
Một đời mãi nhớ tiếng tiêu hoạ đàn
15.00
Trả lời