Не пришел ты... И ночь почернела в тоске.
Вот и сердце мое как пустой переулок.
Лишь клюет тишину чей-то шаг вдалеке,
Чей-то шаг запоздалый, тревожен и гулок.
Я надеюсь еще. Я впиваюсь во тьму,
Я ловлю, как шаги нашу улицу мерят.
Вот все громче, все ближе к крыльцу моему,
Вот сейчас подойдут и затихнут у двери...
Но шаги, удаляясь от двери моей,
Раздаются в тиши все спокойней и строже...
И болит мое сердце сильней и сильней,
Будто топчет сейчас его каждый прохожий.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi xinbac-tibo ngày 09/09/2007 13:51
Anh không đến… Đêm đen trong nỗi buồn
Con tim em giống như đường phố vắng.
Chỉ bước chân ai gõ vào yên lặng
Bước chân muộn màng, buồn bã, âm vang.
Em hy vọng. Em nhìn vào bóng đêm
Xem những bước chân trên đường đo đếm.
Mỗi lúc một to, gần đến bậc thềm
Sắp đến nơi, và bỗng nhiên im hẳn…
Nhưng những bước chân mỗi lúc càng xa
Rơi vào lặng im và nghiêm khắc hẳn…
Trong con tim em nỗi đau càng nặng
Có vẻ như giẫm lên từng kẻ đi qua.
Gửi bởi Tung Cuong ngày 31/08/2021 13:49
Anh không đến... Và đêm tối hơn trong buồn rầu.
Và trái tim em như đường ngõ vắng.
Chân ai bước xa xa, như gõ vào im lặng.
Người đi muộn màng, lo lắng, nghe rõ tiếng bước chân.
Em còn hy vọng. Em hút chặt vào đêm,
Em bắt từng tiếng chân đi đang đếm bước trên con phố,
Tiếng chân bước to dần, gần hơn và đến bậc tam cấp,
Kìa nó đến gần rồi mất hẳn sát cửa vào...
Nhưng tiếng chân xa dần cửa nhà em.
Trong im lặng, vang lên càng nhẹ êm, đều đặn...
Và con tim em lên cơn đau nặng,
Như bị người qua đường đạp giẫm lên.