Ушёл...

Ушёл...
Но знаю всей душою:
Нам друг от друга не уйти.
Я знаю, я всегда с тобою,-
Я перекрою все пути!
Я - дом твой, я - твоя дорога,
Ты ходишь с образом моим.
В тебе меня настолько много,
Что нету места там другим.
И сколько б женских глаз ни встретил -
Мои глаза увидишь в них.
Я для тебя одна на свете,
И тут не может быть других.
И чьи б ни слышал голоса ты -
Услышишь в них меня одну.
...Коснусь тебя ветвями сада,
Глазами полночи взгляну.
Когда домой вернёшься поздно,
Ты снова вспомнишь обо мне.
Я стану дымом папиросным,
Я стану звёздами в окне.
Через любые километры
До сердца сердцем дотянусь.
В окно влечу я нежным ветром,
Закроешь - бурею ворвусь.
Есть у любви своя отвага!
Влетев в твой дом, в твой мир, в твой быт,
Смешаю все твои бумаги,
Всю жизнь смешаю, может быть...

Не смеешь ты меня забыть!

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Tùng Cương

Anh đi rồi...
Nhưng em hiểu, từ sâu thẳm lòng mình:
Ta không thể nào rời xa nhau được.
Em biết rằng, em mãi mãi bên anh,
Anh đi nẻo nào, em đều chặn hết!
Em là nhà cho anh ở, là đường để anh đi,
Anh đến đâu, em theo như hình với bóng.
Trong lòng anh, em giành nhiều chỗ đến mức
Không còn khe thừa cho người khác chen chân.
Dù anh gặp bao đôi mắt phụ nữ khác,
Trong mắt họ, anh chỉ thấy ánh mắt em.
Thế giới này, với anh, em là duy nhất,
Và không thể có người đàn bà nào khác.
Dù anh nghe giọng nói của bất kì ai,
Anh sẽ nhận ra chỉ là em đang nói.
...Em làm cành cây trong vườn chạm tới được anh,
Em nhìn anh bằng đôi mắt lúc nửa đêm!
Khi anh trở về nhà muộn quá,
Trong lòng anh dậy nỗi nhớ về em.
Em thành làn khói thuốc lá của anh,
Em là những vì sao soi vào cửa sổ,
Dù phải vượt qua trăm ngàn cây số,
Em sẽ chạm tới tim anh bằng tim em.
Em sẽ làm làn gió dịu êm bay vào cửa,
Dù anh đóng cửa, em sẽ thành bão tố để vào.
Tình yêu luôn làm điều táo bạo!
Khi vào được nhà anh, thế giới của anh, cuộc sống của anh,
Mọi giấy tờ của anh, em sẽ quấy đảo,
Và có khi, em còn xáo trộn cả cuộc đời...
Chẳng bao giờ anh có thể quên em rồi!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Văn Bỉnh

Trái tim mách bảo em rồi,
Chúng mình không thể tách rời được nhau.
Mọi đường em sẽ chặn đầu,
Để em được sống bền lâu cạnh chàng.
Em là nhà lẫn con đàng
Nâng niu chàng bước bởi bàn tay em,
Tim chàng chật kín tình em,
Không còn cho kẻ mon men chen vào.
Giữa bao đôi mắt đẹp sao
Mắt em chàng kiếm thế nào cũng ra.
Đời chàng mỗi em thôi mà,
Chả ngoài ai khác chỉ là mình em.
Có bao giọng nói quen quen,
Chàng nghe trong đó tiếng em dịu dàng.
Cây vườn vừa chạm người chàng,
Mắt em nhìn thấy rõ ràng trong đêm.
Khi chàng về muộn bên thềm,
Lòng chàng lại nhớ nhung em ắp đầy.
Em là khói thuốc ngất ngây,
Ánh sao cửa sổ tràn đầy quanh năm.
Dù cho đường sá xa xăm,
Trái tim chân thật xích gần lại nhau.
Em là gió mát bay vào,
Chàng mà đóng cửa em ào xông vô.
Tình yêu dũng khí bất ngờ
Em len lỏi hết bến bờ riêng tư,
Em làm đảo lộn tín thư,
Đời chàng em phá rối mù cho xem…
Liệu chàng có dám quên em!

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời