Русалка под новый год

Ты не любишь меня, милый голубь,
Не со мной ты воркуешь, с другою,
Ах, пойду я к реке под горою,
Кинусь с берега в черную прорубь.

Не отыщет никто мои кости,
Я русалкой вернуся весною.
Приведешь ты коня к водопою,
И коня напою я из горсти.

Запою я тебе втихомолку,
Как живу я царевной, тоскую,
Заману я тебя, заколдую,
Уведу коня в струи за холку!

Ой, как терем стоит под водою -
Там играют русалочки в жмурки, -
Изо льда он, а окна-конурки
В сизых рамах горят под слюдою.

На постель я травы натаскаю,
Положу я тебя с собой рядом.
Буду тешить тебя своим взглядом,
Зацелую тебя, заласкаю!


1915

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng

Anh chẳng yêu em, người yêu của em ơi
Không âu yếm cùng em mà người khác
Em đi ra con sông phía sau đồi
Từ giã bờ em chui vào lỗ đục.

Chẳng có ai tìm ra nắm xương khô
Em trở lại mùa xuân nàng tiên cá
Còn anh sẽ đưa ngựa đến bên hồ
Em bưng nước từ bàn tay cho ngựa.

Em sẽ hát anh nghe trong âm thầm
Em buồn lắm sống cuộc đời tiên cá
Em quyến rũ và em bỏ bùa anh
Rồi sẽ đưa anh về sau bờm ngựa.

Đứng trên mặt nước ngôi nhà tháp gỗ
Tiên chơi trò bịt mắt bắt dê
Từ tảng băng nhìn những ô cửa sổ
Đang cháy lên sau làn khói sương mờ.

Em sẽ mang hoa cỏ đến bên giường
Và em sẽ đặt anh nằm bên cạnh
Sẽ nhìn anh bằng ánh mắt yêu thương
Sẽ hôn anh thật nhiều và âu yếm!

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Anh yêu quý, anh không yêu em nhỉ,
Thầm thì nhỏ to bên cô khác anh ngồi.
Thôi em ra chân núi chỗ sông trôi,
Hố băng đen em trẫm mình tuyệt vọng.

Bộ xương em chẳng ai tìm vớt được,
Thành tiên cá em trở lại cùng xuân.
Ngựa anh tới đây uống nước trong ngần,
Em sẽ đưa vốc tay cho ngựa uống.

Em sẽ mời anh uống trong lặng lẽ,
Dù là thần sông em vẫn âu sầu,
Dùng bùa mê em gọi anh theo bước
Đưa ngựa anh theo dòng xoáy thẳm sâu!

Kìa thuỷ cung đắm chìm đáy nước –
Tiên cá vui chơi bịt mắt trốn tìm.
Cửa sổ hẹp, tường bằng băng lạnh giá
Khung cửa xám mờ soi sáng ánh đèn.

Nệm giường êm em trải từ cỏ dại,
Và đặt anh nằm âu yếm kề bên.
Ánh mắt hiền an ủi anh mãi mãi,
Vuốt ve, hôn dịu dàng để lãng quên!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời