Thơ » Nga » Sergei Yesenin
Đăng bởi hảo liễu vào 21/04/2015 15:01
Хорошо под осеннюю свежесть
Душу-яблоню ветром стряхать
И смотреть, как над речкою режет
Воду синюю солнца соха.
Хорошо выбивать из тела
Накаляющий песни гвоздь.
И в одежде празднично белой
Ждать, когда постучится гость.
Я учусь, я учусь моим сердцем
Цвет черемух в глазах беречь,
Только в скупости чувства греются,
Когда ребра ломает течь.
Молча ухает звездная звонница,
Что ни лист, то свеча заре.
Никого не впущу я в горницу,
Никому не открою дверь.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 21/04/2015 15:01
Có 1 người thích
Dễ chịu quá khi thu về mát rượi
Ta mượn gió rung cây táo thân thương
Và lặng ngắm những tia nắng rực vàng
Xé mặt nước trong veo trên sông vắng.
Dễ chịu quá khi cuối cùng ta cũng
Hát được bài ca, như nhổ được cái đinh.
Mặc áo trắng thêu chỉ đỏ lên mình
Thật thảnh thơi, ta ngồi chờ khách đến.
Tôi gắng học, học bằng cả trái tim
Cách giữ màu hoa xuân trong đáy mắt.
Ít ỏi chút tình đang dần ấm lại,
Khi ngực nhói đau vì cảm xúc trào dâng.
Cả ngàn sao đang lặng lẽ âm vang.
Từng chiếc lá rực lên như nến cháy.
Dù là ai tôi cũng không mở cửa
Tôi sẽ không cho ai bước vào nhà.
Thật dễ chịu trong tiết thu tươi mát
Hồn-hoa táo bung biêng khi gió rung cành,
Và trên sông lúc này ta say ngắm
Lưỡi cày trời rạch làn nước biếc xanh.
Dễ chịu quá, sau bao nhiêu tù túng
Những lời ca hứng khởi đã bật ra.
Trong lễ phục hội hè màu trắng
Ta chờ hoài vị khách ghé thăm ta.
Ta vẫn học bằng trái tim nhiệt huyết
Cách giữ gìn trong mắt sắc anh đào,
Chỉ ghìm nén trong lòng mình cảm xúc
Khi cơ thể mỏi mòn rệu rã tiêu tao.
Tháp chuông sao trời thở dài lặng lẽ,
Từng chiếc lá ánh lên như nến lúc hoàng hôn.
Ta sẽ chẳng cho ai vào đó cả,
Không mở cánh cửa này cho bất cứ ai luôn.