Запели тесаные дроги,
Бегут равнины и кусты.
Опять часовни на дороге
И поминальные кресты.

Опять я теплой грустью болен
От овсяного ветерка.
И на известку колоколен
Невольно крестится рука.

О Русь - малиновое поле
И синь, упавшая в реку, -
Люблю до радости и боли
Твою озерную тоску.

Холодной скорби не измерить,
Ты на туманном берегу.
Но не любить тебя, не верить -
Я научиться не могу.

И не отдам я эти цепи,
И не расстанусь с долгим сном,
Когда звенят родные степи
Молитвословным ковылем.


1916

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Cỗ xe ngựa đã bắt đầu lên tiếng
Chạy qua cánh đồng và những bụi cây
Lại nhìn thấy bên đường ngôi nhà nguyện
Và những cây Thánh giá nguyện hồn ai.

Giờ trong ngực một nỗi buồn đau đớn
Ngọn gió mang hơi lúa mạch từ xa
Tiếng chuông vang trên làn bụi trắng
Để bàn tay làm dấu Thánh tình cờ.

Ôi nước Nga – cánh đồng màu đỏ thẫm
Và màu xanh não nuột trên sông
Tôi yêu đến mừng vui, đau đớn
Hồ nước mênh mông thấm một nỗi buồn.

Nỗi đau xót lạnh lùng thì không thể
Đem ra đo nơi bờ bến sương mờ.
Nhưng không tin, không yêu Người như thế
Thì tôi không thể học được bao giờ.

Và không trao cho ai điều trói buộc
Không giã từ với giấc mộng dài lâu
Khi vang lên trên thảo nguyên thân thuộc
Lời nguyện cầu của những cây vũ mâu.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Tạ Phương

Những cỗ xe ngựa thồ vang tiếng hát,
Vùn vụt băng qua bờ bụi, bình nguyên.
Những nhà nguyện bên đường thấp thoáng,
Bóng những cây thánh giá gợi sầu miên.

Thêm một lần tôi đau vì nỗi buồn ấm áp
Từ gió đồng yến mạch thoảng hương,
Nhìn mảng tường vôi trên những tháp chuông
Tôi bất giác chắp tay làm dấu Thánh.

Ôi nước Nga, những cánh đồng đỏ tím
Mảng trời xanh rớt xuống sông sâu,
Tôi yêu nỗi buồn thương hồ nước lặng
Đến tột cùng vui sướng và khổ đau.

Không thể nào đo nỗi buồn giá lạnh,
Người đứng kia trên bờ bãi mờ sương.
Nhưng tôi không thể nào học được
Cách chẳng tin Người và chẳng yêu thương.

Và tôi sẽ không buông rời xiềng xích,
Chẳng chia xa những giấc mộng dài đâu,
Khi trên khắp thảo nguyên yêu dấu
Cứ ngân khúc nguyện cầu của cỏ vũ mâu.

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời