Wanting to be myself, alone,
Between the lit house and the town
I took the road, and at the bridge
Turned back and walked the way I’d come.
Three times I took that lonely stretch,
Three times the dark trees closed me round,
The night absolved me of my bonds;
Only my footsteps held the ground.
My mother and my daughter slept,
One life behind and one before,
And I that stood between denied
Their needs in shutting-to the door.
And walking up and down the road
Knew myself, separate and alone,
Cut off from human cries, from pain,
And love that grows about the bone.
Too brief illusion! Thrice for me
I heard the cock crow on the hill
And turned the handle of the door
Thinking I knew his meaning well.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 17/10/2018 11:31
Một mình tôi với riêng tôi
Căn nhà ánh sáng xa xôi phố buồn
Ngược xuôi với một con đường
Lên cầu rồi lại bình thường trở lui
Ba lần đường vắng mình thôi
Ba lần cây cối quanh tôi rất hiền
Đêm không trói buộc xích xiềng
Để tôi đếm bước trên miền thân quen
Mẹ giờ đã ngủ bên em
Một đời đi trước và thêm một đời
Còn tôi đứng giữa hai người
Lỡ thương bên mẹ sợ lời bên em
Đi hoài lên xuống đường quen
Cô đơn nhẹ bước, biết thêm được mình
Xa lìa tiếng khóc nhân sinh
Nỗi đau quên hết còn tình thương yêu
Hay đâu ảo giác bay vèo
Ba lần tiếng gáy trên đèo xa xa
Tay lần nắm cửa mở ra
Tâm tư lại sáng tiếng gà thâu canh