Ánh đèn đã mờ mờ soi phố vắng
Tiếng chân chiều ai bước nhẹ gieo êm
Và êm đềm xanh ngát bóng đêm
Dần buông phủ vườn cây, tường lặng lẽ

Và giờ đây trong bóng đêm dần xế
Lửa hồng tươi tô đỏ dáng phòng không
Và đâu đây đầm ấm mái chiều đông
Ánh lửa vẫn chập chờn trên giá sách

Những đoàn lính từ gác chuông cao ngất
Nơi thị thành sáng giữa lửa hồng tươi
Về đêm nay phút chốc đã tan rồi
Khi mắt mở tôi nhìn. Ôi quạnh quẽ!

Trong khoảnh khắc một đô thành quái dị
Đầy yêu ma trở lại chốn phòng thơ
Và quân ma lớp lớp giữa đêm mơ
Từng đoàn lại trở về qua máng đỏ

Than hồng ánh tàn dần. Ôi bỡ ngỡ!
Bảo ta hay quân ấy ở nơi nao?
Và thành kia lửa cháy ấy là sao?
Ngươi hãy bảo ta hay nào sự thực?


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)