Đăng bởi Nguyễn Văn Dũng vào 30/03/2017 16:38
Quê mẹ bây giờ mưa bụi bay
Chua xa rạn vỡ tiếng chuông gầy
Thuyền nằm gác mũi bờ sông cạn
Thu lạnh đầm sương cánh vạc bay
Quê mẹ bây giờ như viễn ảnh
Gió mùa nằm chênh án nguyệt vàng
Như vườn xanh ngút trời vô định
Như vút trời xa gót ngựa hoang
Quê mẹ bây giờ không còn mẹ
Cổng cũ nghiêng nghiêng khép gốc sài
Nghe từ quy hót rời khung nắng
Nghe rỗng lòng con bếp lửa hoài
Quê mẹ bây giờ nắng rất xa
Con tàu mỗi tối biệt sân ga
Tiếng còi nghe vọng trời đêm hoảng
Như tiếng lòng tay gõ cửa nhà
Quê mẹ lâu rồi không về được
Chút nắng chiều nay phố thị nhoà
Bóng người tất tả đang về chợ
Có phải nghìn năm dáng mẹ ta