Thơ » Pháp » Pierre de Ronsard
Đăng bởi tôn tiền tử vào 29/06/2020 22:39
Je vous envoie un bouquet que ma main
Vient de trier de ces fleurs épanies ;
Qui ne les eût à ce vêpre cueillies
Chutes à terre elles fussent demain.
Cela vous soit un exemple certain
Que vos beautés, bien qu’elles soient fleuries
En peu de temps cherront toutes flétries
Et, comme fleurs, périront tout soudain.
Le temps s’en va, le temps s’en va, ma Dame,
Las ! le temps, non, mais nous nous en allons,
Et tôt serons étendus sous la lame ;
Et des amours desquelles nous parlons,
Quand serons morts, n’en sera plus nouvelle :
Pour ce aimez-moi, cependant qu’êtes belle.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 29/06/2020 22:39
Trên cành hoa nở vẻ tươi cười,
Hái kết làm tràng gửi tặng ai;
Chiều xế hãy còn hương sắc đẹp,
Sáng mai thôi đã nhạt phai rồi.
Thấy hoa mà ngẫm đến người,
Đời thanh xuân cũng là đời hồng nhan.
Ngày xuân hoa nở hoa tàn,
Hoa tàn người cũng má hường phôi pha.
Hỡi hỡi ngày xuân thấm thoắt qua,
Tuổi xuân há dễ đợi chờ ta!
Đời người có được bao nhiêu độ,
Mấy chốc mà xuân phút đã già!
Xuân già cũng hết đời hoa,
Thì cây tình ái bây giờ hỏi ai?
Yêu hoa yêu thuở còn tươi!