Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Phạm Trường Giang
Đăng bởi Phạm Trường Giang vào Hôm qua 17:32
Em ơi, một thoáng thay lời,
Câu chữ lỡ lầm, vần thơ vụn vỡ.
Như sợi tơ duyên bị cắt ngang,
Hai nghĩa lạc lõng, tình đau như cơn mộng.
Thôi đành, ta khép lại ngày xưa,
Để vần thơ trọn vẹn trong câu cũ.
Hơn mười năm, ta cùng bước bên nhau,
Như câu thơ chưa bao giờ thiếu nghĩa.
Em ơi, nếu có thể, ta sửa lại,
Cắt tỉa từng chữ, cho tình thêm vẹn toàn.
Chúng mình, như vần thơ khắc khoải,
Sẽ trọn vẹn, như khúc hát mượt mà.
Hãy mỉm cười, em yêu dấu ơi,
Cho trọn vẹn tình này, không hề phôi phai.
Thương yêu ấy, như sóng vỗ về,
Mãi mãi, ngàn năm, tình chúng mình.