Thơ » Australia » Peter Boyle
Đăng bởi hảo liễu vào 02/12/2017 16:07
The poem travels just ahead of the traveller.
It checks in for the night,
lowers the blinds,
makes tea.
The traveller gets angry with the flight delays,
is held up
by missing baggage,
gets soaked to the skin by
the unpredictable downpour of the one
torrential evening of the dry spell.
The poem sits and waits,
warms the room,
arranges all to make it welcoming.
Sometime after midnight
the traveller turns the key
and the glow of some
unfathomable beauty
dries the anguished moisture
on his skin.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 02/12/2017 16:07
Bài thơ du hành trước người lữ khách không lâu.
Nó nhận phòng ở quán trọ,
hạ màn xuống,
pha trà.
Người lữ khách giận dữ vì những chuyến bay chậm trễ,
phải nán lại
bởi hành lý bị thất lạc,
sũng ướt vì cơn mưa bất thường trong một
buổi tối xối xả của mùa hạn hán.
Bài thơ ngồi và đợi,
sưởi ấm căn phòng,
sắp đặt mọi thứ để nó trông như một sự chào đón.
Lúc nào đó sau nửa đêm
người lữ khách vặn chìa khoá
và ánh sáng của một vẻ đẹp
nào đó không thể hiểu được
làm khô hơi ẩm phiền muộn
trên da của hắn.