Thơ » Hungary » Petőfi Sándor
Đăng bởi hongha83 vào 04/06/2012 10:29
Bizony mondom, hogy győz most a magyar,
Habár ég s föld ellenkezőt akar!
Azért nem győzött eddig is e hon,
Mert sohasem volt egy akaraton;
Most egy a lélek, egy a szív, a kar...
Mikor győznél, ha most sem, oh magyar?
Egy ember a haza, s ez halni kész,
S ezért, oh népem, ép ezért megélsz,
S dicső lesz élted, boldog és szabad,
Amilyen senkié a nap alatt!
S én bátran állom a csaták tüzét,
Tudom, hogy a golyó nekem nem vét,
Tudom, hogy a sors őriz engemet,
Hogy engemet megölni nem lehet,
Mert én leszek, nekem kell lenni, ki
Ha elleninket mind a föld fedi,
Megéneklem majd diadalmadat,
Szabadság, és a szent halottakat,
Akiknek vére volt kereszvized,
S halálhörgése bölcsőéneked;
Meg kell, hogy érjem azt a szép napot,
Midőn áldásodat reánk adod,
S mi annyi átokteljes év után
Sirunk, mosolygunk, az öröm mián,
Midőn, mit eltört láncunk ád, a nesz
Egy szabad nemzet imádsága lesz!
Meg kell, hogy érjem azt a nagy napot,
Amelyért lantom s kardom fáradott!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 05/06/2012 10:29
Tôi tin chắc lần này chúng tôi sẽ thắng
Trong trận chiến đấu với lực lượng liên kết của đất của trời
Cho đến nay chính nghĩa của nước nhà chưa thắng
Vì đàn con luôn luôn còn bị rẽ chia
Nhưng, nay Tổ quốc đã đoàn kết mọi tấm lòng, mọi cánh tay
Biết bao giờ anh sẽ thắng, nếu bây giờ anh chưa chịu thắng?
Cả dân tộc ta đứng dậy như một con người
Nên ngươi sẽ sống, Tổ quốc ta ơi!
Người Hung sẽ tự do, sẽ hạnh phúc
Như chưa hề có dân tộc nào trên trái đất!
Tôi nhảy vào các cuộc chiến tranh
Tôi thấy đạn bay không bắn được thân mình
Vận mệnh chở che tôi, tôi biết
Lần này tôi tránh được cái chết
Vì tôi phải sống để chờ ngày
Quân thù dưới đất bị chôn vùi
Để hát mừng ngươi, ôi Tự do yêu quý
Để hát mừng quang vinh của các anh hùng
Đã hy sinh - máu họ đổ sẽ là nước thánh
Và tiếng hát ru ngươi là hơi thở cuối cùng!
Tôi phải sống cho đến ngày
Tự do sẽ ban phúc cho ta
Khi sau bao nỗi đau không tả được
Niềm vui tự do sẽ trút xuống niềm vui
Khi bài ca nước nhà giải phóng
Sẽ chan hoà với tiếng đứt xích xiềng!
Tôi phải sống để nhìn thấy sự thành công của chính nghĩa
Của chính nghĩa mà tôi đã hiến dâng chiếc đàn thơ và thanh kiếm!