Thơ » Hungary » Petőfi Sándor
Đăng bởi hongha83 vào 01/06/2012 08:23
Egy gondolat bánt engemet:
Ágyban, párnák közt halni meg!
Lassan hervadni el, mint a virág,
Amelyen titkos féreg foga rág;
Elfogyni lassan, mint a gyertyaszál,
Mely elhagyott, üres szobában áll.
Ne ily halált adj, istenem,
Ne ily halált adj énnekem!
Legyek fa, melyen villám fut keresztül,
Vagy melyet szélvész csavar ki tövestül;
Legyek kőszirt, mit a hegyről a völgybe
Eget-földet rázó mennydörgés dönt le... -
Ha majd minden rabszolga-nép
Jármát megunva síkra lép
Pirosló arccal és piros zászlókkal
És a zászlókon eme szent jelszóval:
"Világszabadság!"
S ezt elharsogják,
Elharsogják kelettől nyúgatig,
S a zsarnokság velök megütközik:
Ott essem el én,
A harc mezején,
Ott folyjon az ifjui vér ki szivembül,
S ha ajkam örömteli végszava zendül,
Hadd nyelje el azt az acéli zörej,
A trombita hangja, az ágyudörej,
S holttestemen át
Fújó paripák
Száguldjanak a kivivott diadalra,
S ott hagyjanak engemet összetiporva. -
Ott szedjék össze elszórt csontomat,
Ha jön majd a nagy temetési nap,
Hol ünnepélyes, lassu gyász-zenével
És fátyolos zászlók kiséretével
A hősöket egy közös sírnak adják,
Kik érted haltak, szent világszabadság!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Một ý nghĩ cứ dày vò ta mãi:
Trên giường êm gối ấm, chết yên thân!
Đời cứ như hoa nọ héo dần
Sâu cắn rứt ở trong lòng chẳng thấy
Đời cứ lụi dần như cây nến cháy
Trong một phòng trống trải không ai
Trời ơi, ta không thể chết hoài
Chết như thế, ta không muốn chết
Ta muốn được như cây kia bị sét
Đánh gẫy mình, giông bão bật tung
Ta muốn như đá lăn trong sấm nổ đùng đùng
Đất chuyển trời rung, lăn vào vực thẳm
Rồi một ngày kia nhân dân nô lệ
Sẽ vùng lên, phá bẻ xiềng gông
Mặt đỏ tươi dưới ngọn cờ hồng
Cờ rực rỡ ghi câu thần thánh:
TỰ DO CHO TẤT CẢ LOÀI NGƯỜI
Khi những lời kia như kèn dậy khắp nơi
Vang dội Đông Tây, ào ào vũ bão
Trận xung kích giết hết loài hung bạo
Ấy chính nơi đây, ngay giữa trận tiền
Ta muốn tim mình đổ máu thanh niên
Ta muốn sao những lời ta vĩnh biệt
Phải tan trong tiếng sắt nổ ầm ầm
Trong tiếng kèn rung, tiếng đại bác gầm
Hỡi chiến mã oai hùng trong chiến thắng
Hãy vượt qua trên thây ta, phi thẳng
Mặc thân ta nằm nát bên đường
Đây, mai sau người sẽ đến tìm xương
Cho một buổi trang nghiêm truy điệu
Nhạc tang sẽ cất tiêng kèn êm dịu
Giữa cờ bay kiêu hãnh đượm tang chung
Dưới mồ kia, sẽ đặt những anh hùng
Những kẻ chết cho Tự do Nhân loại