Thou who didst waken from his summer dreams
The blue Mediterranean, where he lay,
Lulled by the coil of his crystalline streams, -
Beside a pumice isle in Baiae's bay,
And saw in sleep old palaces and towers
Quivering within the wave's intenser day, -
All overgrown with azure moss and flowers
So sweet, the sense faints picturing them! Thou
For whose path the Atlantic's level powers -
Cleave themselves into chasms, while far below
The sea-blooms and the oozy woods which wear
The sapless foliage of the ocean, know -
Thy voice, and suddenly grow gray with fear,
And tremble and despoil themselves: oh, hear! -
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 17/03/2008 11:50
Địa Trung Hải xanh trong bị ngươi đánh thức
Khi đang say trong giấc mộng ngày hè
Ru trên sóng triều lóng lánh tựa pha lê
Trong vịnh Baye bên đảo đá
Ngươi chiêm bao thấy lâu đài, tháp cổ
Đang run lên trong rực rỡ sóng ngày
Tất cả vươn lên cùng rêu biếc và hoa
Thơm đến nỗi không làm sao cảm thụ
Bao tài trí Đại Tây Dương chỉ đủ
Chui vào trong những đường nứt của ngươi
Hoa biển với rừng lầy lội dưới kia
Mang của đại dương những lá vàng khô kiệt
Nhận ra tiếng ngươi, chúng bỗng nhiên xám ngắt
Và sợ run rồi tự diệt: hãy nghe đi!