Trên đỉnh non Sài một động xa,
Đồ bày để đợi kẻ đầu đà.
Mưa trời ngọc tưới lan đầy cửa,
Đất bụt xuân vầy nức những hoa.
Hương cúng triện dâng như thuỵ khí,
Kinh xem đàn điểm giục hằng nga.
Đá phàm đã hoá nên tiên động,
Thế giới đông nên hợp một nhà.


Bài thơ này được chép trong sách "Sài Sơn thắng tích tạp ký" do nhà sư Tuệ Giác ở chùa Phật Tích, Sài Sơn biên soạn năm Gia Long thứ 6 (1807).

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]