Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Phúc Ưng Bình » Lộc Minh đình thi thảo
Đăng bởi hảo liễu vào 31/12/2014 12:14
窺簾明月半窗垂,
腸斷秋風不忍吹。
十里懷人催曉夢,
一旬臥病有新詩。
可憐落葉填盈壑,
剩喜黃花放滿籬。
青鳥蓬山歸去路,
小春梅信勿棲遲。
Khuy liêm minh nguyệt bán song thuỳ,
Trường đoạn thu phong bất nhẫn xuy.
Thập lý hoài nhân thôi hiểu mộng,
Nhất tuần ngoạ bệnh hữu tân thi.
Khả liên lạc diệp điền doanh hác,
Thặng hỷ hoàng hoa phóng mãn ly.
Thanh điểu Bồng sơn quy khứ lộ,
Tiểu xuân mai tín vật thê trì.
Trăng tròn sáng xuyên qua rèm thả lỏng nửa chừng
Gió thu buồn bã thổi nhẹ không dám động mạnh
Nhớ người xa ngoài mười dặm, chập chờn giấc mộng cho tới sáng
Nằm bệnh hơn tuần lễ mới có được thơ mới
Lá rơi lấp đầy ao nước trông thật buồn
Hoa vàng nở rộ tươi còn thắm hàng giậu
Chim xanh bay về hướng núi Bồng
Mùa xuân đã đến, hoa mai đừng chậm nở
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 31/12/2014 12:14
Trăng rọi rèm thưa buông nửa song
Gió thu hiu hắt nát tan lòng
Nhớ người xa vắng mơ canh suốt
Nằm bệnh tuần qua thơ mới xong
Lá rụng tàn rơi mờ bóng nước
Hoa vàng muộn nở thắm rào đông
Những mong tin nhạn về phương ấy
Xuân sớm mai đừng chậm trổ bông
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 08/09/2019 19:43
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 05/10/2019 09:22
Rèm thả nửa bức trăng xuyên qua,
Gió thu buồn bã nhẹ qua nhà.
Nhớ người xa chập chờn mơ mộng,
Nằm bệnh lâu thơ mới có ra.
Buồn thảm lá rơi đầy phá nước,
Hoa vàng nở rộ thắm rào nhà.
Chim xanh ước Nhược đem tin nhạn,
Xuân đến mai đừng chậm nở hoa.