Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Ngọc Tuyết
Đăng bởi hoangkim123 vào 13/04/2012 23:42, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 15/04/2012 11:23
Nổi mình như hạt gạo ngâm
rêu lên giấc úa buồn hâm tháng ngày
ngậm chàm vẽ nét mặn cay
phết son luốc nhuốc môi dày khát khao
khứa đêm cời ngọn dầu hao
soi chiều kháng thuốc thốc cào cuộc phơi
hình dung kỳ dị tôi ơi
quàng vai hoang tưởng chuốt lời vong thân
trên sàng sâu mọt đục dần
lụa tôi tháo độc lưng trần tả tơi
ngày nhai lựt sựt hạt tôi
mùa sau sủi bọt sẹo lồi ngực mai.