Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Mạnh Hùng » Hà Nội một thời trai chinh chiến (2006)
Đăng bởi Vanachi vào 04/04/2008 00:43
Cánh đồng hoang, đồng chết, Tuols’leng (*)
Giếng ngập thây người, xương phơi trắng xoá
Nơi diệt chủng, lính Ăng-ca đày đoạ
Man rợ tột cùng đâu phải binh đao!
Đến bây giờ tôi hiểu rõ vì sao ?
Người giết người cùng quê hương phum, sóc
Khi người chết không trở thành tang tóc
Thì óc người như óc thú rừng sâu