Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Khuyến » Thơ chữ Hán
Đăng bởi Vanachi vào 07/02/2019 01:23, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 03/05/2020 08:49
雲山鴻雁各分方,
逢爾夫妻亦可傷。
白髮滿頭初作婦,
凶年枵腹復還鄉。
且看此日真棋局,
何獨伊人當儡場。
寒雨間前正惆悵,
諸君莫笑獨疏狂。
Vân sơn hồng nhạn các phân phương,
Phùng nhĩ phu thê diệc khả thương.
Bạch phát mãn đầu sơ tác phụ,
Hung niên hiêu phúc phục hoàn hương.
Thả khan thử nhật chân kỳ cục,
Hà độc y nhân đáng lỗi trường.
Hàn vũ gian tiền chính trù trướng,
Chư quân mạc tiếu độc sơ cuồng.
Núi mây xa cách chim hồng chim nhạn tan tác khắp các ngả
Nay gặp vợ chồng người thật cũng đáng thương
Tóc bạc đầy đầu rồi mới đi làm đâu
Gặp năm mất mùa bụng đói lại phải về làng
Xem cuộc đời ngày nay thật y như cuộc cờ
Chẳng riêng gì người ấy là trò rối mà thôi
Trời mưa rét đừng trước của bùi ngùi
Các người đùng chê ta là sơ cuồng nhé!
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 06/02/2019 01:23
Lạc bầy hồng nhạn tha phương
Gặp đôi anh chị xót thương trong lòng
Bạc đầu mới đi lấy chồng
Gặp năm đói kém lại cùng về đây
Cuộc đời như ván cờ vây
Phải đâu con rối người này riêng thôi
Trời mưa rét đứng ngậm ngùi
Các ngươi đừng trách là tôi sơ cuồng
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 03/04/2022 08:48
Núi mây hồng nhạn sống tha hương,
Gặp lại hai người thật xót thương!
Tóc đã trắng đầu mà lấy vợ,
Phải năm đói kém lại về làng.
Cuộc đời ví phỏng bàn cờ nhỉ?
Nào phải riêng mình chịu trái ngang.
Trước cửa gió mưa sầu não nuột,
Các anh đừng trách lão già gàn.