Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Nam trung tạp ngâm » Làm quan ở Quảng Bình (1809-1812)
西風纔到不歸人,
頓覺寒威已十分。
故國山河看落日,
他鄉身世托浮雲。
忽驚老境今朝是,
何處秋聲昨夜聞。
自哂白頭欠收入,
滿庭黃葉落紛紛。
Tây phong tài đáo bất quy nhân,
Đốn giác hàn uy dĩ thập phần.
Cố quốc sơn hà khan lạc nhật,
Tha hương thân thế thác phù vân.
Hốt kinh lão cảnh kim triêu thị,
Hà xứ thu thanh tạc dạ văn.
Tự sẩn bạch đầu khiếm thu nhập,
Mãn đình hoàng diệp lạc phân phân.
Gió tây mới đến cùng người không về nhà được
Mà đã thấy khí lạnh mười phần ghê gớm
Non sông nước cũ trông bóng chiều tà
Thân thế chốn tha hương gởi cho đám mây nổi
Sáng hôm nay chợt thấy cảnh già mà kinh
Đêm qua nghe tiếng thu ở nơi nào nổi dậy
Cười mình đầu đã bạc mà thiếu tài thu xếp
Đầy sân lá vàng rụng bời bời
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gió tây mới thoảng khách xa đường,
Khí lạnh đìu hiu đã thấm xương.
Chiều nhuộm núi sông tình cố quốc,
Mây vần thân thế bóng tha hương.
Vừa nghiêng tai lắng thu lên tiếng,
Bỗng giật mình trông tóc trắng gương.
Ngán nỗi già đời không biết liệu,
Đầy sân nượp nượp lá bay sương.
Viễn khách đường xa đón gió tây
Kinh hồn khí lạnh khiếp người thay
Non sông cố quốc trông chiều xế
Thân thế ly hương gửi bóng mây
Sáng sớm giật mình kinh cảnh lão
Đêm qua nghe vọng tiếng thu đầy
Cười mình tóc bạc mà không tính
Lớp lớp vàng sân lá rụng bay.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi phai ngày 29/06/2012 19:51
Gió tây người vẫn chửa về
Khí trời trở lạnh đến tê tái lòng
Non sông nhuộm ánh chiều hồng
Tha hương thân thế bềnh bồng như mây
Cảnh già chợt tới sáng nay !
Đêm qua nghe gió thu bay xạc xào
Bạc đầu vụng tính thế sao ?
Đầy sân cây đã rụng bao lá vàng.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 29/09/2013 19:32
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Trương Việt Linh ngày 26/10/2014 14:06
Gió về người lại chưa về
Khí trời lạnh lẽo tái tê mười phần
Núi sông ngã bóng chiều tàn
Quê người thân phận gửi hàng mây bay
Cảnh già nay bỗng sợ thay
Đêm qua xứ xứ heo may gợi sầu
Cười mình chuyện chẳng vào đâu
Đầy sân lá rụng, bạc đầu buồn tênh
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 24/05/2018 14:58
Gió tây vửa đến người không về,
Đã thấy khí lạnh mười phần tái tê.
Trông bóng chiều tà sông cố quốc,
Thân tha hương gởi đám mây quê.
Sáng sớm giật mình đầu tóc bạc.
Đêm qua nổi dậy tiếng thu nghe,
Ngán nổi già đời không biết tính,
Đầy sân lá rụng bời bời ghê!