Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Chí Hoan
Đăng bởi tôn tiền tử vào 29/10/2015 08:26
Với tất cả riêng tư và chờ đợi, như tiếng nước chảy khuất dưới cỏ xanh.
Em như ánh sớm mai khi chân trời hé mở
Một ngày trên thành phố thời khắc bình thường lắc lư trên ngọn gió
nhẹ nhõm chân chim trên ngói cũ một ngón tay nhỏ mềm giơ lên
nghĩ ngợi.
Với tất cả những riêng tư và chờ đợi, buổi chợ sớm xanh như rau cải
tươi như cá quẫy trong thúng lóc xóc căng như nụ vui ánh hồng
gương mặt và một ngày lại đến một nét tròn thêm một nét hao gầy
một vết hằn ấm ngủ giấc đêm qua một bình nước tưới ngày mai giọt
băn khoăn từng giọt.
Qua mỗi mờ sương đã có gì đổi khác như một sớm heo may chợt nhớ
sớm heo may mười năm về trước đôi mắt to trong gương lụa Hà
Đông tay mềm dịu mát ăn một miếng nghĩ mười câu nhưng khúc hát
ngày xưa bây giờ vẫn hát một màu áo mười năm vẫn mỏng mình
không nhạt một câu chuyện mười năm vẫn ngậm tròng nước mắt một
mơ ước mười năm mỗi sớm ra vẫn gặp.
Đọng sau cái nhìn ánh biển chiều nắng nhạt và đôi cánh hải âu dập
dềnh trên sóng. Trôi đi nước ơi ngực ta không mang cá ngực ta
không túi khí ta chỉ có xoè tay che nắng gió trên đầu và bóng một
bàn tay khi dài khi ngắn lúc lạnh lúc nóng là mái nhà là bạn thiết là
con búp bê là chú lính chì là hàng rào che chắn ngực mong manh là
gối ấm cuộn tròn trong đêm xa lạ là ngọn đèn lạ lùng khi ngón tay
nhỏ mềm giơ lên nghĩ ngợi...
Với tất cả riêng tư
và chờ đợi.