Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn An Bình
Đăng bởi NGUYÊN AN BÌNH vào 20/10/2020 11:13
Chiều gió ngút nghe tiếng mưa bất chợt
Mưa lại về thành phố cũ em ơi
Ngỡ chân bước reo như thời mới lớn
Hoa dầu bay vàng cả một góc trời.
Đường Hoà Bình ngày xưa đầy phượng đỏ
Tiếng ve gầy rơi nhẹ xuống vai em
Tà áo trắng mấy mùa em qua đó
Bước ngập ngừng trên lá rụng thật êm.
Mưa nhỏ giọt lên chùm hoa hoàng hậu
Nghiêng xuống đời tím phớt cánh bằng lăng
Em tinh khôi như một cành lan trắng
Mưa ướt lòng thèm chút nhớ bâng khuâng.
Lòng cố níu ước gì mưa không dứt
Sao mưa cứ đùa rắc nhẹ xuống từng cơn.
Tay muốn giữ nhưng dòng đời vẫn chảy
Con nước vô tình thả vạt tóc buông.
Cám ơn em tháng năm dù đánh mất
Một bờ vai chiếc cặp nhỏ môi thơm
Tình đầu của tôi bay qua cửa lớp
Mưa theo người trôi mất một làn hương.
Em đã xa những ngày mưa tháng sáu
Giọt mưa buồn đi suốt cuộc tiễn đưa
Trang sách cũ còn bài thơ viết dở
Chợt nao lòng nhìn lại cánh phượng xưa.