Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Viết Thâm » Vầng trăng đêm ấy (1994)
Biển đời luôn dào dạt
Em vắng lạnh vắng tanh
Hỏi trời trời bặt thinh
Hỏi đất đất nín lặng
Bạn bầu ngày thêm đông
Em càng lâu càng vắng
Cõi vĩnh hằng mịt mùng
Em ẩn sâu dĩ vãng
Những đêm rồi những đêm
Những canh dài trống rỗng
Em biền biệt đâu Em
Chẳng về trong giấc mộng
Hiu quạnh những phút giờ
Chỉ thơ Em an ủi
Ngực anh ủ vào thơ
Đầu anh thơ kê gối
Anh làm bướm làm ong
Say sưa hút tận cùng
Thơ Em là hoa nhuỵ
Dậm hương sắc sạch trong
Vắng Em lạnh trời đất
Vũ trụ càng mênh mông
Chỉ thơ Em ấp ủ
Cho anh hơi ấm lòng