Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Trọng Luân
Đăng bởi tôn tiền tử vào 16/07/2016 12:27
Bài thơ viết mãi không được
Mỏng chi mỏng rứa để eo
Cằn chi cằn mãi những đèo những truông
Người đi dọc đèo quay ngang
Mảnh mai mà gánh tràng giang hỡi mình
Những là nhút muối vại sành
Những chum cùng lọ những mành áo tơi
Những là bọ mạ mình ơi
Mô tê răng rứa một hồi tôi qua
Lần đầu mình nói quê choa
Cười rung lúm má nắng nhoà khói bom
Hoa mua tím ngắt truông Bồn
Đò xuôi cửa Hội ví buồn dặm thương
Mình ơi trên ấy thơm tương
Thì đây khô mực gửi lên Nam Đàn
Xa xanh hò biếc dòng Lam
Tiếng em ngọt bước quân sang đường vào
Người đi nhớ bọ làm sao
Ngày về hỏi mạ em đâu vắng nhà
Miền Trung gần miền Trung xa
Lời thương trôi miết sông La ngày nào
Về tìm trên sóng xôn xao
Người hò rãi cả trăng sao áo mình
Già rồi về lại đi anh
Về tìm nhau ở cỏ xanh đôi bờ