Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Thế Hoàng Linh » Mầm sống » Tôi vô tình
Đăng bởi Tam Diệp Thảo vào 22/11/2008 06:49
lại đói vì lòng đơn đớn
vì chưa ăn sáng thôi mà
không em ơi anh thấy thiếu
một làn xanh lạnh nồng da
em đã bỏ đi đâu đó
để dần phai lạnh chỗ ngồi
mắt anh tìm gì sót lại
cồn cào như nuốt phải vôi
em không giống như em nữa
để tôi đau đớn mất rồi
này những nỗi đau kỳ lạ
ăn gì mà cứ sinh sôi?
tôi muốn nhập vào không khí
tràn theo luồng nắng ra ngoài
một mình ngủ trên thảm cỏ
không em và chẳng một ai
tôi đói tình yêu thật đấy
nhưng tôi không khát không thèm
em đi tôi không tẩy xóa
đau thì đau
chẳng lem nhem