Thơ » Trung Quốc » Tam Quốc » Nguyễn Tịch
Đăng bởi Vanachi vào 27/05/2008 03:32
夜中不能寐,
起坐彈鳴琴。
薄帷鑒明月,
清風吹我襟。
孤鴻號外野,
翔鳥鳴北林。
徘徊將何見,
憂思獨傷心。
Dạ trung bất năng mị,
Khởi toạ đàn minh cầm.
Bạc duy giám minh nguyệt,
Thanh phong xuy ngã khâm.
Cô hồng hào ngoại dã,
Tường điểu minh bắc lâm.
Bồi hồi tương hà kiến?
Ưu tư độc thương tâm!
Giữa đêm không ngủ được
Ngồi dậy đánh đàn nghe
Tấm mành sương soi ánh trăng sáng
Gió nhẹ lay tà áo của ta
Con hạc một mình kêu ngoài đồng
Con chim bị lạnh kêu ngoài rừng mé bắc
Lòng bồi hồi sẽ nghĩ thấy gì
Lòng ưu tư một mình đau lòng
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 27/05/2008 03:32
Trong đêm khuya mất ngủ,
Ngồi dậy đàn vài cung.
Rèm thưa soi bóng nguyệt,
Gió mát động dây lưng.
Nhạn lẻ gào ngoài nội,
Chim lượn kêu bắc rừng.
Bồi hồi lòng sao thấy?
Ưu sầu tự rưng rưng.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 12/02/2021 15:59
Giữa đêm không ngủ dậy ngồi,
Đánh đàn thức giấc bồi hồi lắng nghe.
Ánh trăng sương sáng mành che,
Gió lay tà áo nhẹ re ta hoài,
Tiếng kêu hạc lẻ đồng ngoài,
Chim bay vướng lạnh lạc loài bắc lâm.
Nghĩ suy lòng thấy băn khoăn,
Ưu sầu lòng những thương tâm một mình.