Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Khuyến » Thơ chữ Hán
Đăng bởi tôn tiền tử vào 15/05/2020 05:55
山擁三邊一路橫,
明空苟口是傳名。
白巖懸樹當空碧,
幽谷回風盡日鳴。
巧局多人洪造設,
機心不自老禪生。
如將幻說為真事,
試看鯤鵬化北溟。
Sơn ủng tam biên nhất lộ hoành,
Minh Không cẩu khẩu thị truyền danh.
Bạch nham huyền thụ đương không bích,
U cốc hồi phong tận nhật minh.
Xảo cục đa nhân hồng tạo thiết,
Cơ tâm bất tự lão thiền sinh.
Như tương huyễn thuyết vi chân sự,
Thí khán côn bằng hoá bắc minh.
Ba phía là núi, một con đường đi ngang,
Người đời gọi tên là miệng đó ông Minh Không.
Cây treo trên vách núi trắng, xanh biếc tầng không,
Gió vòng quanh hang tối, vi vu cả ngày,
Cảnh vật khéo lạ, phần lớn do tạo hoá vĩ đại bày ra.
Lòng cơ xảo chẳng phải do ông sư già gây ra,
Nếu như coi những điều huyền hoặc làm sự thật,
Thì hãy xem chuyện con cá côn, chim bằng ở biển bắc.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 14/05/2020 05:55
Ba phía núi non, giữa một đường,
Đấy là miệng đó của Minh Không.
Cây treo vách trắng tầng không biết,
Gió quẩn hang sâu sớm tối luồn.
Cảnh vật đặt bày do Tạo hoá,
Lòng cơ chẳng tạo bởi sư ông.
Nếu điều huyền hoặc cho làm thật,
Gẫm chuyện chim bằng với cá côn.