Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Đình Xuân » Trăng mật với thời gian (2012)
Trải lòng xới cả mùa đông
Gom trời lá rụng để hong sương mờ
Trách người gieo nhớ trong mơ
Ngỡ phai ký ức nào ngờ mòn trông.
Cánh đồng nghiêng phía dòng sông
Trượt chân bởi gió xoài ôm bóng cò
Sông Thương heo hút con đò
Phiêu du đi nhặt bên bờ hình ai...