Thơ » Việt Nam » Tây Sơn » Ngô Thì Nhậm » Thuỷ vân nhàn vịnh
春天攜手到雲門,
一座禪林凈六棍。
碗灶苔生僧不在,
柴扉雨落佛無言。
半文不值腐紅院,
八字空迷煙水村。
人靜夜深多少客,
可能慧眼照乖棍。
Xuân thiên huề thủ đáo Vân Môn,
Nhất toạ thiền lâm tịnh lục côn.
Uyển táo đài sinh tăng bất tại,
Sài phi vũ lạc Phật vô ngôn.
Bán văn bất trị hủ hồng viện,
Bát tự không mê yên thuỷ thôn.
Nhân tĩnh dạ thâm đa thiểu khách,
Khả năng tuệ nhãn chiếu quai côn.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 13/08/2006 19:25
Dạo cảnh chùa Vân buổi đẹp trời,
Rừng thiền thanh tĩnh vốn là nơi.
Rêu phong bếp oản, sư xa bước,
Mưa hắt hiên tre, bụt lặng lời.
Giá chẳng nửa đồng, chùa đổ nát,
Sông phân đôi nhánh, xóm mù khơi.
Lui tới canh khuya bầy trộm cướp,
Phật còn mắt tuệ hãy nhìn coi.
Gửi bởi hongha83 ngày 05/05/2012 18:03
Vân Môn xuân dạo cảnh thanh trời
Cả sáu căn thiền sạch hết rồi
Bếp oản rêu phong, sư khuất bóng
Cửa sài mưa xối, phật im hơi
Viện xoàng khéo kém nửa tiền giá
Xóm nước mây mờ chữ “bát” trôi
Bao khách đêm khuya yên giấc ngủ
Phật ngời sáng biết bọn tay chơi