Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Ngô Liêm Khoan » Trở mình trong máng xối (2007) » Cội rễ
Đăng bởi Tam Diệp Thảo vào 21/12/2008 02:24
Mất bao nhiêu thời gian
Để hạt cát từ ngọn đồi này sang ngọn đồi kia?
Những cơn gió của miền Trung
Thổi day dứt qua đồi sáng trắng
Những cây dại cằn cỗi già nua
Bám đồi cát
Từng ngọn lá đắng cay muối biển
Cây biết mình không thể đùa cùng mây trắng
Từng chồi non gắng sức vượt lên chính mình…
Cát vẫn sáng
Dù biển đêm tối tăm
Cát vẫn trắng
Dù bầu trời qua bao mùa đông mờ xám
Đêm,
Cơn gió mang cát từ ngọn đồi này sang ngọn đồi kia
Xóa đi những dấu vết ngày
Lại luân hồi trên nền biển xanh phẳng lặng:
Mặt trời hé một nét môi khát khao nồng ấm;
Cát vẫn trắng
vẫn vun gốc những cây dại cằn cỗi già nua
vẫn cuộn quanh túp lều lá
vẫn âm thầm dưới tán dừa xanh.