Thơ » Nga » Mikhail Lermontov » Mtxưri
Đăng bởi hongha83 vào 03/08/2015 15:10
Внизу глубоко подо мной
Поток, усиленный грозой,
Шумел, и шум его глухой
Сердитых сотне голосов
Подобился. Хотя без слов
Мне внятен был тот разговор,
Немолчный ропот, вечный спор
С упрямой грудою камней.
То вдруг стихал он, то сильней
Он раздавался в тишине;
И вот, в туманной вышине
Запели птички, и восток
Озолотился; ветерок
Сырые шевельнул листы;
Дохнули сонные цветы,
И, как они, навстречу дню
Я поднял голову мою...
Я осмотрелся; не таю:
Мне стало страшно; на краю
Грозящей бездны я лежал,
Где выл, крутясь, сердитый вал;
Туда вели ступени скал;
Но лишь злой дух по ним шагал,
Когда, низверженный с небес,
В подземной пропасти исчез.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gần nơi tôi đang nằm, đâu phía dưới
Dòng suối reo, sau cơn bão sôi thêm
Tiếng ầm ì kinh động vang rền
Như trăm tiếng hét hò giận dữ
Tuy không lời nhưng mà tôi hiểu cả
Suối nói gì, tiếng nguyền rủa khôn nguôi
Tiếng đôi co, năm tháng cứ kéo dài
Với vách đá tầng tầng ngang bướng
Chợt một giây suối bỗng như ắng lặng
Trong không trung im vắng chợt vang thêm
Rồi trên cao còn mờ mịt hơi sương
Chim cất tiếng, rồi đằng đông hừng sáng
Cơn gió nhẹ sẽ lay cành sương nặng
Hoa mơ màng tỉnh giấc, rung rinh
Và như hoa, chào đón một ngày lên
Tôi cũng ngửng đầu nhìn bốn phía
Tôi chẳng giấu nỗi lòng bao khiếp sợ
Tôi đang nằm ngay bên cạnh vực sâu
Ở dưới kia sóng đợt đợt cuộn trào
Đá chồng chất tầng tầng sâu tới đó
Có hoạ chăng chỉ những loài ma quỷ
Từ trời cao bị đuổi xuống âm ti
Mới lần theo được thành đá bước đi
Rồi biến mất vào sâu trong lòng đất