Thơ » Nga » Mikhail Isakovsky
Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 22/10/2007 15:59, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 06/02/2009 21:44
По росистой луговой,
По извилистой тропинке
Провожал меня домой
Мой знакомый с вечеринки.
Возле дома он сказал,
Оглядевшись осторожно:
- Я бы вас поцеловал,
Если это только можно.
Я ответила ему,
Что, конечно, возражаю,
Что такого никому
Никогда не разрешаю.
Сразу парень загрустил,
Огорченный стал прощаться,-
Дескать, значит, я не мил,
Дескать, лучше б не встречаться.
Я в глаза ему смотрю:
- Раз такое положенье,
То уж ладно,- говорю,-
Поцелуй... без разрешенья.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 22/10/2007 15:59
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 06/02/2009 21:43
Qua đồng ướt sương rơi,
Theo đường mòn len lỏi,
Một anh bạn tiễn tôi
Về nhà sau dạ hội.
Tới cửa, anh lại gần
Cẩn thận nhìn sau trước:
"Tôi muốn, dù một lần,
Xin hôn cô, nếu được..."
Tôi vội vàng bảo ngay
Rằng tôi không thích thế,
Rằng tất nhiên điều này
Không bao giờ có thể...
Anh chàng liền ỉu xìu,
Định về ngay lúc đó.
Nghĩ mình không được yêu,
Gặp làm gì thêm khổ.
Tôi ghé lại gần hơn
"Mà thôi, - và nói tiếp. -
Thế anh không thể hôn
Mà không cần xin phép?"
Vượt đồng cỏ đẫm sương rơi
Theo đường uốn lượn nhỏ nhoi về nhà
Một anh chàng tiễn tôi mà,
đưa về sau tối vui ca bạn bè.
Gần cổng anh ta rụt rè
Nhìn quanh, nói chỉ đủ nghe hai người:
- Tôi muốn hôn cô quá thôi
Nhưng phải được phép cô, tôi không hề…
Tôi đáp lời ngay tức thì
Rằng mình chẳng thấy thích gì nụ hôn
Chuyện ấy sẽ chẳng ban ơn
Không bao giờ nhé, cũng còn chưa ai…
Anh chàng buồn dãi buồn dài
Bắt đầu từ biệt, sầu hai ba sầu
“Mình có gì đáng mến đâu
Tốt hơn nên tránh gặp nhau, phiền hà”
- Tình hình như vậy hay là -
Tôi nhìn vào mắt anh ta ướm lời -
Cứ hôn thử vào môi tôi
Không cần xin phép… xem rồi ra sao.
Ngôn ngữ: Tiếng Nga
Gửi bởi hongha83 ngày 02/10/2024 09:52
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 02/10/2024 12:02
Qua nội cỏ ướt sương,
Theo con đường nhỏ lượn
Sau bữa liên hoan muộn
Bạn tiễn tôi về nhà.
Cẩn thận ngó gần xa,
Gần tới nhà bạn hỏi:
- Nếu cô không phản đối,
Tôi hôn cô được không?
Tất nhiên, không được rồi,
Tôi trả lời bạn ấy,
Tôi cương quyết làm vậy,
Không cho phép một ai.
Bạn thở dài buồn bã,
Định vội vã ra về,
Nghĩ mình đã bị chê,
Tốt nhất về, khỏi gặp.
Nhìn tận mắt bạn ấy,
Tôi thấy vậy, buông lời:
Thích thì cứ hôn thôi,
Cần gì tôi cho phép.