Lá thu vàng rụng ngổn ngang
Mưa thu theo gió đập hàng song thưa
Em ngồi đọc lại thơ xưa
Một giờ hiện cả giấc mơ ban ngày

Không đâu lòng bỗng ngất ngây
Cầu mong chẳng kẻ quấy rầy đến thân
Những khi mưa trút gió gầm
Lửa reo...em muốn cả tuần nằm mơ

Lim dim trên ghế, thẫn thờ
Bâng khuâng nhớ chuyện tiên cô thuở nào
Màn sương mỗi lúc dâng cao

Bỗng anh nghe đông ngay sau ghế mình
Trên sàn ai bước nhẹ tênh
Hai tay nhỏ bịt mắt anh rỡn đùa


Tù và buồn vọng nẻo đồi/ Tuyển thơ Mihai Eminescu/ Thứ Dân dịch, NXB Văn học 1992
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)