Thơ » Rumani » Mihai Eminescu
Đăng bởi hongha83 vào 03/07/2008 01:41
Multe flori sunt, dar puţine
Rod în lume o să poarte,
Toate bat la poarta vieţii,
Dar se scutur multe moarte.
E uşor a scrie versuri
Când nimic nu ai a spune,
Înşirând cuvinte goale
Ce din coadă au să sune.
Dar când inima-ţi frământă
Doruri vii şi patimi multe,
Ş-a lor glasuri a ta minte
Stă pe toate să le-asculte,
Ca şi flori în poarta vieţii
Bat la porţile gândirii,
Toate cer intrare-n lume,
Cer veştmintele vorbirii.
Pentru-a tale proprii patimi,
Pentru propria-ţi viaţă,
Unde ai judecătorii,
Ne'nduraţii ochi de gheaţă?
Ah! atuncea ţi se pare
Că pe cap îţi cade cerul:
Unde vei găsi cuvântul
Ce exprimă adevărul?
Critici voi, cu flori deşerte,
Care roade n-aţi adus -
E uşor a scrie versuri
Când nimic nu ai de spus.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Bao hoa tươi thắm nở trên đời
Kết trái ngọt thơm chỉ ít thôi
Cố gõ cửa đời vào cuộc sống
Mà vô vàn đoá phải tàn rơi
Làm thơ là việc dễ chi bằng
Nếu chẳng có gì để nói năng
Đặt chữ cao siêu thành hàng lối
Sau còn công việc phải gieo vần
Nhưng nếu tim ta ám ảnh tràn
Lửa đam mê cháy rực tâm can
Tơ lòng say đắm ngân vang mãi
Tim muốn nghe hoài khúc tình xuân?
Bao đoá hoa chờ cửa tồn sinh
Muốn qua bằng được ngưỡng tâm linh
Để vào thế giới muôn màu sắc
Cần mượn hồn thơ giãi mối tình
Thơ là rung cảm chính lòng anh
Là mạng sống anh gắn hồn văn
Sao Ngài đem mắt đầy băng giá
Phán xét mà tâm chẳng công bình?
Lẽ nào ca giọng chẳng phân minh
Mà tưởng trời rung đất chuyển mình?
Nếu viện đôi lời vì chân lý
Ngài đâu tìm nổi lý chân thành
Hỡi nhà bình luận, hoa thui chột
Xin nhớ: Làm thơ dễ chi bằng
Khi chẳng có gì để nói năng
Nhớ đấy, loài hoa không trái ngọt!