Em yêu, mỗi lần nhớ chuyện chúng mình
Một đại dương băng giá hiện trước anh
Trời bao la không một vì sao sáng
một vệt ảo mờ xa thẳm, vầng trăng
Ngàn sóng trào lên, xô những tảng băng
Một cánh nhạn bay rã rời vô định
Trong lúc bạn lòng phía trước tung tăng
Nẻo trời tây nhập đàn cùng nhạn khác
Cánh nhạn lạc loài không vui, chẳng tiếc
Nhìn hướng bạn lòng nhức nhối, đau thương
Từ biệt cõi đời nhạn chỉ vấn vương
Những giấc mơ hoa bao năm về trước
...
Giờ đây mỗi lúc ta càng xa nhau
Lạnh lẽo cô đơn anh chết sầu đau
khi buổi mai vĩnh hằng em mất hút


Tù và buồn vọng nẻo đồi/ Tuyển thơ Mihai Eminescu/ Thứ Dân dịch, NXB Văn học 1992
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)