Trong màn sương quánh đặc ẩm tối
Bóng cây im lìm rũ rượi
Cánh chim vút lên mở một đường bay.

Như tất cả cùng lặng thinh chờ đợi
Giữa không gian bí ẩn rộng thênh
Cánh chim hoá ngọn cờ phát lệnh.

Lưỡi chổi vô tâm làm run rẩy mặt đường
Những răng lược bén vào chân tóc
Đôi môi cô đơn  tìm lên vòm ngực
Bao cặp mắt mở to nhìn ngọn lửa bốc cháy từ sương.

Đâu  phải từ ngàn xưa truyền lại
Lửa vừa bén lên từ một đường bay
Có tàn than bắn vào ta nơi nỗi đau buốt sáng
Sau tiếng chân chim nhẹ nhàng đậu lên sống lưng, đỉnh sọ
Ta thấy qua ngực mình mây xám dần trong.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]