Tiếng vọng làm tổn thương những viên đá lấp lánh
Đá rải rác trên mảnh đất xưa âm thầm đau khổ
Một bãi tuyết rơi
đầm nát một bãi tuyết khác
Một bàn tay
không giấu nổi một bàn tay

Dưới lớp lá rụng là rễ cây trồi lên
Tiếng gió
truyền về những thông tin nơi rừng rậm
Tôi không thể xem thường trước sự sâu xa của chết chóc

Bầu trời ổn định là nhờ vào những viên đá ấy
Những viên đá lại hoà tan trên bãi tuyết
Chảy ra sông suối
Là những âm thanh dồn dập của khúc nhạc buồn đến thấu xương


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)