Thơ » Trung Quốc » Hiện đại » Mạc Ngôn
Đăng bởi hongha83 vào 27/10/2018 15:33
每个人都有一个死角,
自己走不出来,
别人也闯不进去。
我把最深沉的秘密放在那里。
你不懂我,我不怪你。
每个人都有一道伤口, 或深或浅,盖上布,以为不存在。 我把最殷红的鲜血涂在那里。
你不懂我,我不怪你。
每个人都有一场爱恋, 用心、用情、用力,感动也感伤。 我把最炙热的心情藏在那里。
你不懂我,我不怪你。
每个人都有一行眼泪, 喝下的冰冷的水,酝酿成的热泪。 我把最心酸的委屈汇在那里
你不懂我,我不怪你。
每个人都有一段告白, 忐忑、不安,却饱含真心和勇气。 我把最抒情的语言用在那里。
你不懂我,我不怪你。
你永远也看不见我最爱你的时候, 因为我只有在看不见你的时候,才最爱你。 同样,你永远也看不见我最寂寞的时候, 因为我只有在你看不见我的时候,我才最寂寞。
也许,我太会隐藏自己的悲伤。 也许,我太会安慰自己的伤痕。 从阴雨走到艳阳,我路过泥泞、路过风。 一路走来,你若懂我,该有多好。
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 27/10/2018 15:33
Một góc khuất riêng cho mỗi con người
Mà tấm thân quẩn quanh không thể bước
Người bên ngoài cũng không vào đó được
Bí mật cuộc đời anh giấu kín bên trong
Mỗi con người đều có một vết thương
Dù nông sâu, đậy che nào thấy nữa
Anh dẫu loang thắm tươi màu máu đỏ
Em không hiểu gì, anh chẳng trách em đâu!
Mỗi con người đều có một tình yêu
Bằng trái tim xốn xang bao cung bậc
Anh giấu kín lời riêng say đắm nhất
Em không hiểu gì, anh chẳng trách em đâu!
Nào có ai không hàng lệ ưu sầu
Nước lạnh uống, nóng dần thành nước mắt
Anh gửi tủi hờn đắng cay chứa chất
Em không hiểu gì, anh chẳng trách được em!
Mỗi con người đều có một dòng tin
Thấp thỏm, âu lo mà chân thành, bỏng cháy
Tiếng nói yêu thương anh gửi vào trong ấy
Em không hiểu gì, anh chẳng trách em đâu!
Em mãi chẳng tường tình yêu anh thắm sâu
Vì vắng em, mới thấy yêu nhiều nhất
Em không thể nhìn anh cô đơn hiu hắt
Vì vắng em rồi, anh mới thấy cô đơn
Có lẽ quen che giấu nỗi bi thương
Có lẽ quen xoa dịu vết đau tê tái
Qua bùn lầy, gió mưa, đến ngày nắng mới
Em hiểu lòng này, sẽ tuyệt biết bao nhiêu!
Gửi bởi Phạm Thanh Cải ngày 30/10/2018 15:13
Mỗi một người đều có khoảng trời riêng,
Mình không thể vượt ra, người khác không vào đấy.
Tôi có những bí ẩn thẳm sâu trong ấy.
Em không hiểu tôi, tôi cũng chẳng trách em.
Mỗi một người đều có một vết thương,
Nông hay sâu, băng bó lên, sẽ như là không có.
Tôi lấy máu đỏ tươi bôi lên chỗ đó.
Em không biết tôi, tôi cũng chẳng trách em.
Mỗi người đều có tình yêu bằng chính con tim
Bằng sức, bằng tâm hồn, buồn thương và cảm động
Ở nơi đó, tôi giấu một tâm tình cháy bỏng.
Tôi chẳng trách em khi em chẳng hiểu tôi.
Mỗi người đều có dòng lệ tuôn rơi
Nước lạnh uống, lên men thành nước mắt.
Ở nơi đó, tôi gom nhiều oan ức
Em không hiểu tôi, tôi chẳng trách em đâu.
Mỗi người đều bày tỏ những lo âu,
Những buồn phiền, lại chứa đầy kiên cường và chân thật
Ở nơi đó, tôi đặt những lời tình cảm nhất.
Em không hiểu tôi, tôi chẳng trách em nhiều.
Em chẳng bao giờ thấy tôi dành cho em cả một tình yêu,
Vì chỉ những lúc không gặp em tôi mới yêu em nhất.
Em cũng chẳng bao giờ thấy tôi cô độc,
Vì chỉ khi không gặp em tôi mới thật cô đơn.
Có lẽ tôi đã giấu đi những nỗi đau buồn.
Có lẽ tôi an ủi vết thương lòng đau xót.
Từ mưa dầm tới mùa xuân, tôi qua bao gió sương, bùn đất.
Trên đường đi, nếu em hiểu tôi thì sẽ thật tuyệt vời!