Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Ly Hoàng Ly » Lô lô (2006) » Phần 1: Khúc đêm
Đăng bởi Thập Tứ Cách Cách vào 25/07/2009 02:42
Những hỗn loạn của ban ngày
Đêm không bắt được
Những nỗi lòng như sông uẩn khúc
Chỉ chảy được về đêm
Tôi lặng lờ trôi vào đường hầm thời gian
Ánh sáng và bóng tối chỉ là chất liệu cho những gì diễn ra bên trong cơ thể
Như nồi súp đặc quánh nhiều gia vị lờ lợ
Tôi sôi lên lọc bọc bằng lửa của mình
Những xe chở cát muốn đem hết cát ngoài biển vào bảo tàng
Nghệ thuật sắp đặt sắp đặt người nghệ sỹ phải lao tâm và mòn mỏi vì những điều không tưởng
Những tiếng rì rầm đêm đã váng vất lên bầu trời đen mặt đất đen và vầng trăng nhe Nhói
Đêm đã quá nhiều gia vị cho người ngộ độc thức ăn cuộc sống
Tôi trở về nằm trên chiếc giường êm màu hồng
Drap giường đính đầy hoa
Hoa khiến tôi ngạt thở dần dần
Ngạt thở dần dần…
Khi giấc ngủ đẫm hương hoa tưởng tượng
Tôi cứng đờ như xác ướp
Những hỗn loạn của ban ngày
Đêm không bắt được
Đêm tỏa sóng của đêm
Tôi – bắt – được – không?