Đêm cuối cùng được ở bên con
Mẹ thao thức lắng nghe từng nhịp thở
nhịp thở bình yên
môi con hé mở
con thấy gì mà cười trong giấc mơ!
bồi hồi mẹ viết bài thơ
Bao thương nhớ dành cho con tất cả

mai mẹ lên đường
nhiều gian lao vất vả
suốt chặng đường dài mẹ sẽ nhớ về con
cái miệng hay cười
cái dáng lon ton
cái đầu "bẹp cá trê" vì ít khi được bế!

Mai khôn lớn con nghĩ gì về mẹ
con nghĩ gì về một chặng đường qua
con nghĩ gì về đất nước chúng ta
nỗi đau đớn xuyên rất nhiều thế hệ?
không muốn lớn lên con phải làm nô lệ
nên bây giờ mẹ ra đi

Tuổi bé thơ con chưa biết gì
Riêng mẹ biết con rất cần có mẹ
biết con thiệt thòi hơn nhiều đứa trẻ
bởi thiếu bàn tay mẹ lo chăm

nhưng lòng con sẽ sáng mặt trăng rằm
khi lịch sử sang trang con vẫn nhìn thấy mẹ
khi Tổ quốc gọi tên từng thế hệ
trong vinh quang con không phải cúi đầu

ai biết mang niềm kiêu hãnh xa sâu
sẽ biết sống làm người xứng đáng
trong hồn mẹ, con sẽ là ngọc sáng
là gương trong bầu bạn cho đời
là lửa ấm, hương nồng lòng mẹ, con ơi!

gà gáy tan canh
nắng hửng chân trời
con ở lại với ông bà, con nhé.
xin cơn bấc thổi về, thổi nhẹ
xin trưa nồng cái nắng bớt oi
xin bình yên từng giấc ngủ trong nôi
ôi tiếng chim chuyền
ôi làn hương nội
ôi chiếc lá trong vườn và cánh bướm trong sân...
những bạn nhỏ của con tôi ở lại...


Hà Nội - Trường Sơn, 1973

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]