Bác Vương Rỗ có con trai Vương Quý
Người vừa tầm tuổi mới mười ba
Lã hai Thôi tính chuyện bắt về nhà
Cũng có thể sai công này việc nọ
Đem về nuôi không phải là cha nó
Bắt làm công không mất một đồng tiền
Con dê con lạc mẹ kêu rên
Quý còn bé nhưng trí khôn đã có
Thân trâu ngựa chịu phần ăn cỏ
Quý quanh năm không bữa no lòng
Tết đầu năm bánh nấu đầy bưng
Mà Quý vẫn còn ăn cám rặt
Được áo rét nó không cho áo mát
Giữa ngày hè phải mặc da dê
Đến mùa thu đi gặt lúa về
Tay chảy máu, nó còn chê trễ nải
Trời đông lạnh chăn dê trên núi
Không một manh áo ấm che thân
Căm căm máu buốt tay chân
Một lưng cơm nguội đã gần cứng khô
Cóng người đốt lửa ngồi hơ
Tuyết nhiều, lửa thổi hàng giờ không ra
Mã lan năm cánh khai hoa
Quý làm cho nó kể đà bốn năm
Tuyết nhiều mùa lúa sau tăng
Quý như cây lúa ngày càng tốt tươi
Mùa đông tuyết xuống bời bời
Nhớ cha lòng Quý bồi hồi héo hon
Bò già chết, có bò con
Thù cha quyết báo cho tròn mới thôi


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)