Thơ » Trung Quốc » Nguyên » Lưu Cơ
Đăng bởi tôn tiền tử vào 05/01/2018 11:40
檳榔紅白文,
包以青扶留。
驛吏勸我食,
可已瘴癘憂。
初驚刺生頰,
漸若戟在喉。
紛紛花滿眼,
岑岑暈蒙頭。
將疑誤腊毒,
復想致無由。
稍稍熱上面,
輕汗如珠流。
清涼徹肺腑,
粗穢無纖留。
信知殷王語,
瞑眩疾乃瘳。
三復增永嘆,
書之遺朋儔。
Tân lang hồng bạch văn,
Bao dĩ thanh phù lưu.
Dịch lại khuyến ngã thực,
Khả dĩ chướng lệ ưu.
Sơ kinh thứ sinh giáp,
Tiệm nhược kích tại hầu.
Phân phân hoa mãn nhãn,
Sầm sầm vựng mông đầu.
Tương nghi ngộ tịch độc,
Phục tưởng trí vô do.
Sao sao nhiệt thượng diện,
Khinh hãn như châu lưu.
Thanh lương triệt phế phủ,
Thô uế vô tiêm lưu.
Tín tri Ân vương ngữ,
Minh huyễn tật nãi sưu.
Tam phục tăng vĩnh thán,
Thư chi di bằng trù.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 04/01/2018 11:40
Hạt cau vằn trắng đỏ,
Có lá trầu bao bọc.
Lính trạm bảo tôi ăn,
Để tránh bị chướng độc.
Trước tiên nhói trên má,
Dần dần nóng cổ họng.
Mắt hoa mờ nhấp nháy,
Đầu váng muốn xây xẩm.
Lại không biết vì đâu,
Tưởng như bị ngộ độc.
Mặt từ từ nóng lên,
Mồ hôi chảy thành dòng.
Thông suốt tận phế phủ,
Uế khí cũng mất tăm.
Lời Ân Vương tin tưởng,
Đầu váng trị chẳng nhầm.
Dùng ba lần thêm phục,
Viết gửi lại tri âm.