Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Lý Bạch
鳳凰臺上鳳凰遊,
鳳去臺空江自流。
吳宮花草埋幽徑,
晉代衣冠成古丘。
三山半落青天外,
二水中分白鷺洲。
總為浮雲能蔽日,
長安不見使人愁。
Phụng Hoàng đài thượng phụng hoàng du,
Phụng khứ đài không giang tự lưu.
Ngô cung hoa thảo mai u kính,
Tấn đại y quan thành cổ khâu.
Tam Sơn bán lạc thanh thiên ngoại,
Nhị thuỷ trung phân Bạch Lộ châu.
Tổng vị phù vân năng tế nhật,
Trường An bất kiến sử nhân sầu.
Trên đài Phụng Hoàng đã từng có phụng hoàng qua lại
Từ khi phượng bay mất chỉ còn trơ đài, và nước sông tự chảy
Bên mé Ngô cung, hoa thảo mọc che lối đi âm u
Quan lại quý hiển thời Đông Tấn giờ chỉ là gò hoang
Ba ngọn núi nhô lên nối liền với trời xanh xa tít
Đảo Bạch Lộ chia đôi hai nhánh sông Tần Hoài
Chỉ bởi tại mây trôi làm che mất đi mặt trời
Không nhìn thấy Trường An làm người ta cảm thấy u sầu
Trang trong tổng số 3 trang (22 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/05/2019 16:47
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 03/01/2020 18:42
Đài phụng Phụng Hoàng lại đến chơi,
Phụng hoàng bay mất nước sông trôi.
Ngô cung bên mé hoa che lối,
Tấn thất nhà quan hoang núi đồi.
Ba núi nối liền trời tít tắp,
Sông Hoài bị Bạch Lộ chia đôi.
Mây trôi chỉ tại che vầng nhật,
Không thấy Trường An luống ngậm ngùi.
Gửi bởi Đất Văn Lang ngày 28/04/2020 17:17
Đài Phụng Hoàng xưa, Phụng đến chơi
Phụng đi, đài trống, nước buồn trôi
Cung Ngô cỏ bụi che tràn lối
Nhà Tấn khăn đai phủ kín đồi
Ba núi trời xanh che khuất nửa
Một dòng Bạch Lộ rẽ làm đôi
Vì mây trôi nổi trời u ám
Chẳng thấy kinh thành chạnh khúc nhôi
Trang trong tổng số 3 trang (22 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]