Thơ » Hàn Quốc » Kim So-wol
Đăng bởi hongha83 vào 26/02/2011 06:12
걷잡지 못할 만한 나의 이 설움,
저무는 봄 저녁에 져 가는 꽃잎.
져 가는 꽃잎들은 나부끼어라.
예로부터 일러 오며 하는 말에도
바다가 변하여 뽕나무밭 된다고.
그러하다, 아름다운 청춘의 때의
있다던 온갖 것은 눈에 설고
다시금 낯모르게 되나니,
보아라, 그대여, 서럽지 않은가.
봄에도 삼월의 져가는 날에
붉은 피같이도 쏟아져 내리는
저기 저 꽃잎들을, 저기 저 꽃잎들을.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 26/02/2011 06:12
Có 1 người thích
Buồn quá đỗi, không gì ngăn cản nổi
Hoa lá tàn trong héo úa chiều xuân
Hoa lá tàn trong gió thổi chơi vơi
Từ xa xưa trong lời người vọng lại
Rằng cuộc đời bãi biển hoá nương dâu
Vâng đúng thế, tất cả thời thanh tú
Đã trở thành xa lạ, có gì đâu
Hãy trông kìa. Em, sao không buồn cho được
Trong ngày tàn tháng tận mùa xuân
Hoa lá tuôn tràn như màu máu đỏ
Khắp mọi miền, khắp đây đó lá hoa