Tháng Giêng năm 1974 - Gọi đó là Cái chết

Ánh sáng trong mắt người vụt tắt
Khi nghe bản tin trên đài
Buổi chiều trên phố ấy - Gọi đó là Cái chết

Một khoảnh khắc, máu chợt đông
Trong trái tim người
Rồi nổ tung, rồi nóng chảy, điên cuồng
Trận bão tuyết thét gào - Gọi đó là Cái chết

Và tất cả được đưa đi
Giã biệt người
bối rối
cô đơn
Được cất giấu nơi biển xa
Và trong góc mờ chiếc gương
Trên bức tường của ngôi nhà xa lạ
Một gương mặt sợ hãi
Một mũi dao của thời đại tối đen gí sát lưng người

Và những nét kinh hãi trên mặt người
Gọi đó là Cái chết

Sau những tồi tệ ấy
Ngày của tình yêu bắt đầu
Một ngày thổi đầy gió lạnh
Lần đầu tiên tôi nắm tay người
Và nhìn vào mắt người, không sợ hãi

Ngày giã biệt người
Gọi đó là Cái chết
Trái tim tôi không thể nào tin
Dẫu trên đường phố thổi đầy gió lạnh
Những cánh hoa mở ra cùng tiếng khóc
Vọng trong cơn ớn lạnh rùng mình
Gọi đó là Cái chết

Và nếu không có sự ngờ vực, bất tin
Mà tất cả những biểu lộ của âu lo, sợ hãi
Cũng gọi đó là Cái chết

Gọi đó là Cái chết
Tháng Giêng năm 1974
Chúng ta sẽ đặt tên là Sự phản bội

Hãy để chúng ta làm sự sống rung vang
Toàn bộ sự sống
Và chối từ nó
Cho đến khi ký ức của giọt mồ hôi ấm nóng cuối cùng
Trong lòng tay anh, tay tôi
Trở nên giá lạnh


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)