Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Nhị độ mai
Đăng bởi Vanachi vào 03/08/2007 10:46
Lại còn một nỗi Xuân sinh,
Khâu Khôi đã đổi tính danh những ngày.
Hà nam nhập bạ phen này,
Đỗ hương cũng định ngày rày tiến Kinh.
Mấy tuần vừa tới đô thành,
2000. Trời kia xui khiến hai sinh đỗ đầu.
Cửa Phùng Đô sát gặp nhau,
Người tầm mẫu cữu kẻ cầu ân sư.
Quân hầu vâng dặn vào thưa,
Mời hai sinh hãy ngồi nhà nghênh tân.
Kìa thì Mai, nọ thì Trần,
Bâng khuâng suốt buổi, tần ngần giờ lâu.
Khóc than kể hết chuyện nhau,
Hợp tan mấy độ, trước sau mấy từng.
Tỏ tường chân tóc kẽ răng,
2010. Kẻ mừng chị sống, người mừng mẹ yên.
Hay đâu Đô sát Lạc Thiên,
Chiếu theo chủ khảo cầm quyền chưởng văn.
Biết đâu truyền gọi gia nhân,
Vâng lời ra quán nghênh tân đón vào.
Phùng công mừng rỡ xiết bao,
Hai sinh kể hết tiêu hao chuyện mình.
Ông rằng: “Gác chuyện gia tình,
“Trường quan, Cống sĩ có hình hiềm nghi.
“Ra ngoài hãy đợi trường kỳ,
2020. “Nhờ trời khi dễ việc gì cũng xong.”
Hai chàng bái tạ Phùng công,
Ra chùa Tướng quốc, trú chung một phường.
Nhân khi vắng vẻ đêm trường,
Tỏ nguồn cơn trước, kể đường đất xưa.