Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Nhị độ mai
Đăng bởi Vanachi vào 11/03/2007 10:59
Lên yên nàng cũng gửi tình,
Đọc rồi mới giục hai sinh trở về.
Ngại ngùng thay, lúc phân kỳ,
Người về cố quốc, kẻ đi sa trường.
Người đồng thất, kẻ tha phương,
Hàng châu sùi sụt, bước đường chia đôi.
Nàng còn dặn với mấy lời:
1080. “Thù kia chớ để đội trời ở chung.
“Sao cho tâm lực hiệp đồng,
“M ổ gan nghịch tặc, thoả lòng nữ nhi”.
Xót người tú các hương khuê,
Mối tình ly biệt, đường đi phong trần.
Lạ tai mấy tiếng man nhân,
Giọng xa ríu rít giọng gần ét eo.
Bên trời phong cảnh đìu hiu,
Sương soi cỏ áy, gió reo cây già.
Sắc quân hiệu lệnh càng gia,
1090. Tiếng còi lư diệp, lá cờ ngô công.
Bước đường ngày một lạ lùng,
Tiểu thư ngày một đau lòng biệt ly.
Quen tài tức cảnh vịnh đề,
Trên yên mới vịnh cổ thi một bài.