Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ dân gian » Ca dao » Ca dao về quê hương, đất nước
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh.
Ai lên xứ Lạng cùng anh,
Tiếc công bác mẹ sinh thành ra em.
Tay cầm bầu rượu nắm nem,
Mảng vui quên hết lời em dặn dò.
Gánh vàng đi đổ sông Ngô,
Đêm nằm tơ tưởng đi mò sông Thương.
Vào chùa thắp một nắm hương,
Miệng khấn tay vái bốn phương chùa này.
Em đi tìm bạn anh đây,
Bạn thấy em khó bạn nay chẳng chào.
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có nàng Tô ‡ Thị có chùa Tam Thanh.
‡ Em lên xứ Lạng cùng anh,
‡ Bõ công bác mẹ sinh thành ra em.
Tay cầm bầu rượu nắm nem,
‡ Khi vui quên hết lời em dặn ‡ dò.
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có nàng Tô ‡ Thị có chùa Tam Thanh.
Ai lên xứ Lạng cùng anh,
Tiếc công bác mẹ sinh thành ra em.
Tay cầm bầu rượu nắm nem,
‡ Mải vui quên hết lời em dặn dò.
Gánh vàng đi đổ sông Ngô,
Đêm nằm tơ tưởng đi mò sông ‡ Tương.
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có nàng Tô ‡ Huệ, có chùa Tam Thanh.
Ai lên ‡ thú Lạng cùng anh,
Tiếc công bác mẹ sinh thành ra em.
Tay cầm bầu rượu nắm nem,
Mảng vui quên ‡ cả lời em dặn dò.
Gánh vàng ‡ đem đổ sông Ngô,
Đêm nằm tơ tưởng đi mò sông Thương.
‡ Lên chùa thắp một ‡ tuần hương,
‡ Chắp tay khấn ‡ vái bốn phương chùa ‡ này.
Thứ nhất thời bầu Chi Lăng,
Thứ hai cây khế Đồng Đăng Kỳ Lừa.
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có nàng Tô ‡ Thị có chùa Tam Thanh.
‡ Em lên xứ Lạng cùng anh,
Tiếc công bác mẹ sinh thành ra em.
Tay cầm bầu rượu nắm nem,
‡ Cơn vui quên ‡ mất lời em dặn dò.
Gánh vàng đi đổ sông Ngô,
Đêm nằm tơ tưởng đi mò sông Thương.
‡ Lên chùa thắp một ‡ tuần hương,
‡ Khấn cùng Trời Bụt, bốn phương chùa này.
‡ Tôi đi tìm bạn ‡ tôi đây,
Bạn rày thấy ‡ khổ bạn nay ‡ không chào.
Chắp tay vái lạy con sào,
Nông sâu đã biết, thấp cao đã từng.
Chân đi ba bước lại dừng,
Thương em còn bé chưa từng đi buôn.
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có nàng Tô ‡ Thị có chùa Tam Thanh.
‡ Em lên xứ Lạng cùng anh,
Tiếc công bác mẹ sinh thành ra em.
Tay cầm bầu rượu nắm nem,
Mảng vui quên hết lời em dặn dò.
Gánh vàng đi ‡ trả nước Ngô,
Đêm nằm tơ tưởng đi ‡ đò sông Thương.
Vào chùa thắp một ‡ nén hương,
Miệng khấn tay vái bốn phương chùa này.
‡ Tôi đi tìm bạn ‡ tôi đây,
Bạn rầy thấy ‡ khó bạn nay chẳng ‡ chào.
Chắp tay vái lạy con sào,
Nông sâu đã biết thấp cao đã từng.
Chân đi ba bước lại dừng,
Thương em còn bé chưa từng đi buôn.
Đi buôn có dáng đi buôn,
Đi buôn cau héo cũng buồn cùng chăng.
Thứ nhất thì bầu Chi Lăng,
Thứ nhì cây khế Đồng Đăng Kỳ Lừa.
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh.
‡ Chân đi ba bước lại dừng,
Thương em còn bé chưa từng đi buôn.
Đi buôn có dáng đi buôn,
Đi buôn cau héo có buồn cùng ‡ chăng?
Cái cò bay bổng bay cao,
Bay qua cửa phủ bay vào Đồng Đăng.
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có nàng Tô ‡ Thị có chùa Tam Thanh.
Ai lên xứ Lạng cùng anh,
Tiếc công bác ‡ mệ sinh thành ra em.
Tay cầm bầu rượu nắm nem,
Mảng vui quên hết lời em dặn dò.
Gánh vàng đi đổ sông Ngô,
‡ Nằm đêm tơ tưởng đi mò sông ‡ Thương.
Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 23/11/2019 05:19
Đây là một trong những bài ca dao hay nhất trong chùm bài về đề tài ca ngợi cảnh đẹp đất nước. Hai câu đầu giới thiệu Đồng Đăng – mảnh đất địa đầu Tổ quốc với những tên núi, tên phố, tên chùa nổi tiếng xưa nay. Hai câu thơ sau là lời mời mọc du khách lên thăm xứ Lạng. Thoạt nghe tưởng như đây chi là bài ca dao ca ngợi cảnh đẹp quê hương đất nước nhưng đọc kĩ thì thấy nó còn là một bài ca dao về tình yêu đôi lứa. Thông qua việc giới thiệu cảnh đẹp của quê hương, chàng trai bày tỏ tình yêu chân thành, nồng nhiệt mà vẫn hết sức kín đáo, tế nhị của mình.
Hai nhân vật anh và em chính là chủ thể và đối tượng trữ tình của bài ca dao này. Ở đây, tình yêu quê hương đất nước và tình yêu đối lứa đã gắn bó hoà quyện làm một và tình yêu đôi lứa giữ vai trò là cảm xúc chủ đạo trong bài thơ:
Đồng Đăng có phố Kì LừaĐiệp từ có được nhắc lại ba lần liên tiếp (có phố, có nàng, có chùa), kết hợp với nhịp thơ dồn dập thể hiện sự hứng khởi cao độ cùng tình cảm gắn bó thiết tha của chàng trai đối với quê hương. Xứ Lạng tuy xa xôi một chút, núi rừng một chút nhưng rất đẹp và rất đáng tự hào!
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh
Ai lên xứ Lạng cùng anh…
Ai lên xứ Lạng cùng anh,Đại từ phiếm chỉ Ai nhiều lần xuất hiện trong ca dao, nhất là trong ca dao tỏ tình. Ai ở đây chính là em, là cô gái được chàng trai tha thiết mời lên xứ Lạng. Cách gọi em bằng Ai làm cho đối tượng tỏ tình trực tiếp trở thành gián tiếp, xác định trở thành không xác định. Đây là cái “mẹo” giúp chàng trai tránh được sự đường đột khó nói mà vẫn ngỏ được ý mình và khiến cho cách tỏ bày càng thêm tình tứ.
Bõ công bác mẹ sinh thành ra em.
Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 20/03/2014 15:35
Có 1 người thích
Câu cuối cùng của bài ca dao trên phải là:
Miệng khấn, tay vái bốn phương chùa này.
LNg.BXL.
Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 21/03/2014 16:27
Có 2 người thích
Về bài cao dao trên, tôi còn được nghe thêm một số câu tiếp theo sau nữa, như dưới đây. Trong ca dao cổ, vẫn thường thấy có hiện tượng tương tự như vậy.
... Tay cầm vò rượu, nắm nem,
Miệng khấn, tay vái bốn phương chùa này.
Chùa này có Bụt,có Thầy,
Có hòn Đá Tảng, có cây Ngô Đồng,
Cây Ngô Đồng không trồng mà mọc,
Rễ Ngô Đồng rễ dọc, rễ ngang,
Quả Dưa Gang trong vàng, ngoài trắng,
Quả Mướp Đắng trong trắng, ngoài xanh...
Câu thứ 8, tôi vẫn nghe các cụ cao tuổi ở quê tôi trước đây đọc như thế này:
Nằm đêm TƠ TƯỞNG đi mò sông Tương.
Theo tôi, từ TƠ TƯỞNG nghe có vẻ "mơ mộng" hơn, "tình" hơn và cũng "dân dã" hơn là MƠ TƯỞNG.
LNg.BXL.
Gửi bởi Vật Vong Ngã ngày 04/08/2019 18:58
Có 1 người thích
Khi còn nhỏ, bà nội thường hát ru tôi ngủ bằng bài ca dao này vì bà là người Lạng Sơn. Tôi vẫn nhớ lúc đó bài ca dao là:
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có nàng Tô thị, có chùa Tam Thanh.
Ai lên xứ Lạng cùng anh,
Tiếc thương bác mẹ sinh thành ra em.
Tay cầm bầu rượu, nắm nem,
Mải vui quên hết lời em dặn dò.
Gánh vàng đi đổ sông Ngô,
Đêm nằm mơ tưởng như mò sông Thương.
Vào chùa thắp một nén hương,
Miệng khấn tay vái bốn phương chùa này.
Chùa này có một ông Thầy,
Có hòn đá tảng, có cây ngô đồng.
Cây ngô đồng không trồng mà mọc,
Rễ ngô đồng rễ dọc rễ ngang.
Quả dưa gang trong vàng ngoài trắng,
Quả mướp đắng trong trắng ngoài xanh.
Gửi bởi Nam Do Thanh Pham ngày 11/10/2023 15:46
Câu thứ sáu (tức câu bát thứ ba): "Mảng vui" đâu phải từ có nghĩa? Chỗ này phải là "Mải vui quên hết lời em dặn dò" mới đúng. Tôi nghĩ BQT diễn đàn cần sửa lại chỗ này cho chuẩn!
Gửi bởi deas ngày 14/06/2024 15:44
Từ Mảng là từ địa phương.
Quê tui hay kêu là mảng nhởi, ý là mải chơi