Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Nhị độ mai
Đăng bởi Vanachi vào 10/03/2007 10:51
Ngày xuân thấm thoắt đưa thoi,
Lư công tuổi thọ sáu mươi vừa tuần.
Định ngày vui mở tiệc xuân,
340. Vua cho lễ vật nội thầnđem ban.
Lại truyền văn võ bá quan,
Cứ ngày cùng đến tướng môn lễ mừng.
Phủ đường dọn dẹp tưng bừng,
Rỡ ràng kết thái trương đăng trong ngoài.
Vóc đề chữ, gấm thêu bài,
Vịnh ca Thiên bảo, chúc lời Nghiêu hoa,
Dập dìu chốn vũ nơi ca,
Trò bày bách hí, nhịp hoà bát âm.
Chong giá nến, quạt lò trầm,
358. Rót bình rượu ngọc, dâng mâm đào vàng.
Võng đầy cửa ngựa chen đàng,
Khắp triều quan đến, khắp hoàng thân ra.
Bày phô chén ngọc đũa ngà,
Gia hào mấy vị, trân la mọi mùi.
Tướng công thăm thẳm xa ngồi,
Tiếp tân phó mặc con nuôi họ Hoàng.
Mai công lễ vật tầm thường,
Miến vài cân với lạp hoàng vài đôi.
Hoàng Tung trông thấy mỉm cười,
360. Tìm Lư công, đến tận nơi tiến trình.
Tướng công ngồi trước thọ bình,
Chói vàng bông mũ, ngắt xanh hoa bào.
Tứ bề trướng gấm màn đào,
Mùi hương xạ ngát, tiếng thiều nhạc rung.
Trông ra nhác thấy Hoàng Tung,
Xem đơn lễ mới thung dung dạy lời:
“Ít nhiều có lễ thì thôi,
“Hãy thu lấy đấy, khuyên mời hẳn hoi.
“Tay này là bậc đại tài,
370. Để ta mua chuộc làm tôi tớ nhà.”
Cứ lời Tung mới bước ra,
Chào rằng: “Vâng mệnh ân gia mời ngồi.
“Lễ đơn đây đã thu rồi,
“Dám xin vài chén tiệc vui gọi là!”
Mai công rằng: “Những ở xa,
“Chẳng hay quí chức tuổi đà bao nhiêu?”
Tung rằng tuổi cũng chưa nhiều,
“Năm mươi tư tuổi gần theo cõi già.”
Ông rằng: “Thực cũng khéo là,
380. “Thế mà nghĩa phụ thế mà ân nhi.
“Sống lâu thấy lắm chuyện kỳ,
“Sao xưa nay vẫn không nghe tiếng đồn?
“Mới hay vượng khí tướng môn,
“Năm lên sáu tuổi sinh con đầu lòng.”
Tung nghe ra giọng đâm hông,
Mặt ngăn ngắt tím, mắt sòng sọc trông.
Các quan biết ý Hoàng Tung,
Giả điều mời rượu Mai công ép nài.
Ông rằng: “Lượng rượu kém ai,
390. “Tiệc vui, dù chẳng đợi mời cũng say.
“Nghe hơi tử khí đâu đây,
“Dẫu rằng nửa chén đưa cay chẳng màng.
“Đến đây vâng mệnh Thánh hoàng,
“Sá vui kèo rót với tuồng quyền gian.”
Hoàng Tung đỏ mặt sốt gan,
Bất thình lình bỗng trong bàn mất vui.
Như mèo tiu nguỷu mất tai,
Chẳng thu một lễ chẳng mời một ai.
Vào trong tức tối một hơi,
400. Bên màn Lư Kỷ, kê ngồi nỉ non.
Nhỏ to chua cái chua con:
“Hôm xưa kiệu đến nghi môn còn ngồi.
“Mới rồi đưa lễ giễu chơi,
“Đã câu rủa mát, lại lời đưa chênh.
“Gần chùa gọi bụt là anh,
“Không văn pháp nữa, còn danh giá gì”
Lư rằng: “Con chớ lo chi,
“Ra tay, rồi sẽ liệu bề bẻ mai.
“Cho vào bạn đảng thì thôi,
410. “Bấy giờ dẫu nghĩ kêu trời cũng xa!”